🎉 Tổng Giám Đốc Tôi Sai Rồi

Là con trai trưởng của ông Võ Quốc Thắng, Nguyên Chủ tịch Hội đồng quản trị Kienlongbank. ông Võ Quốc Lợi cũng chính là con rể của "chúa đảo" Tuần Châu Đào Hổng Tuyển. Tại Kienlongbank, tân Phó Tổng giám đốc Võ Quốc Lợi đang sở hữu 15.170.163 cổ phần, chiếm 4,69% (PLO)- Ông Nguyễn Minh Quân, cựu giám đốc Bệnh viện TP Thủ Đức chi hơn 2,6 triệu USD, tương đương gần 60 tỉ đồng, để "chạy án". Ngày 17-9, TAND TP Hà Nội mở phiên tòa xét xử vụ án lừa đảo chiếm đoạt tài sản, môi giới hối lộ xảy ra tại Hà Nội, TP.HCM và một số đơn vị liên quan. Ông Phạm Huy Thông sinh ngày 19/6/1979, được bổ nhiệm làm Phó Tổng giám đốc của VietinBank từ đầu tháng 8/2012. Từ 17/9/2013 đến tháng 5/2014 ông là người được ủy quyền công bố thông tin của VietinBank. Trước đó, ông Phạm Huy Thông là Phó giám đốc rồi Giám đốc Chi nhánh T.P Hà Nội của VietinBank. Đây là truyện đầu tiên tôi edit tự lập, do đó còn nhiều chỗ sai sót mong mọi người chỉ bảo thêm. 3. Tôi ko phải là tác giả cũng ko biết tiếng Trung vì vậy ko đảm bảo nội dung truyện đúng 100% vs ý của tác giả, chỉ dùng hết sức mh truyền tải nội dung truyện cho mọi Cô nói: "Thực sự thì giai đoạn này khá khó khăn với tôi. Năm ngoái tôi làm được bao nhiêu tiền đã đem đi từ thiện hết rồi, nên giờ kinh tế cũng eo hẹp. Tôi hoạch định con đường nghệ thuật của mình là vừa sáng tác vừa hát nên cũng không có nhiều sản phẩm mà thôi". Truyện Tổng Giám Đốc, Người Ta Lại Chạy Mất Rồi của tác giả Allie Mae. Thể loại: Đam Mỹ, Ngược, Sủng, HE. Chương 15: CHƯƠNG 13: Bông cải. "Mau đem tờ này đọc kĩ càng mọi khoản đi rồi giữ nó, tôi với em mỗi người một bản, đừng có nghĩ sẽ xé, hợp đồng có Trong số những người được bà Nguyễn Thị Năm giải thoát có ông Kiều Tấn Bình, sau này là bác sĩ, Giám đốc bệnh viện Phan Rang. Năm 1971, trong một lần chuyển hàng tiếp tế lên Bác Ái, bản thân bà Năm cũng bị bắt cùng với xe lương thực thuốc men. Cô Vợ Tài Năng Của Tổng Giám Đốc - Chương 03. "Cảm ơn sếp, tôi lập tức cút." Anh ngơ ngác, đại não vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mãi đến khi cô đi xa, anh mới đập bàn đứng bật dậy, gằn giọng: "Mẹ kiếp! Bạc Tuyết, em dám chơi tôi!" Anh nghiến răng ken két. » Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán » Phần 250. Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán. Phần 250 Thời gian lên máy bay đã đến, Vũ Vi quay đầu liếc mắt nhìn khắp nơi, sau đó nắm tay Hai Đậu đi vào bên trong sân bay. Anh, em sai rồi. Thể loại. Truyện Việt Nam. Truyện Trung Quốc. Truyện AsvuK. Thứ Hải Dụ đúng giờ đi phòng thư kí ba vị thư kí thâm niên khác vẫn như cũ hất hàm sai khiến.“Tiểu Hạ, photo một bản văn kiện số 12!”“Tiểu Hạ, mang văn kiện số 19 đến tầng ba!”“Tiểu Hạ, phòng họp thứ nhất một lát nữa sẽ dùng, cô đi kiểm tra xem!”Tộc đi làm ghét nhất ngày thứ hai rất BLUE, Hạ Hải Dụ lại loay hoay ngay cả thời gian tức giận cũng không có, trong phòng thư kí tổng cộng có bốn người, theo như thứ tự sắp xếp lý lịch cá nhân cô chính là cơ bản chính là làm việc vặt, công việc làm nhiều nhất, cầm tiền lương ít nhất.“Tiểu Dụ nhi, đến phòng làm việc của tôi một chút!” Đột nhiên tổng giám đốc gọi điện thoại chuyên cơ thanh âm từ tính truyền nhỏ của Hạ Hải Dụ nắm chặt thân dưới của máy, muốn chết, ở công ty mà dám gọi cô như vậy, bị người khác nghe được thì làm sao!Đắc tội câu dẫn tổng giám đốc cô đảm đương không nổi đâu!Sẽ bị những ánh mắt cùng giới giết chết tươi!Chợt, rùng mình một cái.“Tại sao không đáp lại? Bị thanh âm của tôi mê hoặc sao?” Rõ ràng hài trán Hạ Hải Dụ xuất hiện ba đường vạch đen, cái này là tự luyến cuồng!Mắt len lén liếc nhìn bốn phía, ba vị thư kí khác đang bề bộn không thể tách rời, hình như không phát hiện đến sự khác thường của cô.“Tôi lập tức đi.” Hạ thấp giọng, Hạ Hải Dụ nhẹ nhàng quẳng điện thoại nhàng di chuyển cái ghế, thật cẩn thận đứng lên, bước đi cũng nhẹ nhàng, sợ bị người phát tới 11 giờ, chính là thời điểm phòng thư kí bận rộn nhất, những nhân viên ở ngành khác chuyển tới không ít văn kiện, đồng nghiệp tới tới lui lui thỉnh thoảng đi qua người cô, lễ phép mỉm cười.“Hạ thư kí khỏe.”“Vâng, cô mạnh khỏe cô mạnh khỏe.”Hạ Hải Dụ cười đến cứng ngắc, rất muốn tìm lá cây che lấp mình đi, trong tay nắm hai phần văn kiện thật chặt, có tật giật mình chạy một mạch vào phòng làm việc của tổng giám khi an toàn tiến vào, cô thở phào nhẹ nhõm.“Sao chậm như vậy?! Từ phòng thư kí tới đây chỉ cần năm phút đồng hồ?!” Ngữ khí của anh không thể nào thân thiện, nhưng khóe miệng lại chứa nụ cười mê Hải Dụ híp híp mắt, muốn một quyền đập bẹt cái mặt không có hảo ý của anh ta, “Tìm tôi có chuyện gì đây?!”“Cũng không có gì, chỉ là muốn hỏi một chút cô buổi trưa muốn tới chỗ nào hẹn hò mà thôi.” Hai tay anh vòng trước ngực dựa vào thành ghế, tư thái nhàn nhã.“Hẹn hò?!” Cô bị cách dùng từ kinh hãi của anh dọa sợ.“Chính là cùng nhau ăn cơm.”“Tôi không đói bụng!”Vừa dứt lời, bụng liền hát lên “Kế không thành”, phát ra tiếng “Ọt ọt “.Gương mặt Hạ Hải Dụ sung huyết đỏ bừng, muốn chết, dám kêu lớn như vậy! Đọc 15349 0 Tác giả Tiểu Thiên Thiên Thể loại Ngôn Tình , Đô Thị , Tổng Tài Trạng thái Updating Đường Húc Nghiêu vừa có vẻ ngoài điển trai, gia thế lại tốt, tương lai sáng ngời, còn đang là Tổng giám đốc công như anh có vô số phụ nữ theo đuổi, ai ai cũng ngóng chờ xem rùa vàng này sẽ rơi vào tay ai, không ngờ anh lại mập mờ cùng một thiếu nữ tên Hạ Hải Dụ Cuộc tình của hai người bắt đầu thực ngẫu nhiên, như một sự tình cờ đến bất ngờ và cũng không ai để ý, vô tình họ đã bước vào cuộc đời nhau từ lúc đầu tiên gặp mặt, cô say rượu ầm ĩ, la hét người có tiền đều không phải là thứ gì tốt cả! Kết quả cô sai lầm rồi, cái giá phải trả là bị anh ta cướp đi nụ hôn đầu, hơn nữa còn là hôn lưỡi a a a! Chương Mô tả Chương 1 Gặp gỡ tại quán bar Chương 3 Cấm dục nửa năm Chương 5 Đi qua đêm Chương 7 Oan gia ngõ hẹp Chương 9 Phá hỏng chuyện tốt Chương 11 Tôi muốn từ chức Chương 13 Tiếp xúc thân mật Chương 15 Cuộc sống chua cay Chương 17 Hiến tủy Chương 19 Tự động tới cửa Chương 21 Nói mà không có bằng chứng Chương 23 Gọi tên tôi Chương 25 Có tật giật mình Chương 27 Cô uống say Chương 29 Muốn tới nhà cô Chương 31 Trêu đùa cô Chương 33 Cậu em Hạo Nhiên Chương 35 Cuộc sống ở chung Chương 37 Đều có tâm sự Chương 39 Chờ tôi trở lại Chương 41 Vương giả trở về Chương 43 Chuyện xấu xa Chương 45 Ngượng ngùng mà chống đỡ Chương 47 Thích Chương 49 Huênh hoang khắp nơi Chương 2 Bị cường hôn Chương 4 Lại gặp mặt Chương 6 Đi phỏng vấn Chương 8 Trúng tuyển Chương 10 Làm người phụ nữ của tôi Chương 12 Biện pháp khỏe mạnh Chương 14 Bồi thường tổn thất Chương 16 Thay đổi kế sách Chương 18 Mừng rỡ như điên Chương 20 Tôi đáp ứng anh Chương 22 Muốn cô chủ động Chương 24 Gọi nhau Chương 26 Cùng ăn trưa Chương 28 Tỉnh cho tôi Chương 30 Bắt gặp JQ Chương 32 Anh ta trên TV Chương 34 Tình địch giằng co Chương 36 Cô yếu ớt Chương 38 Yêu khích lệ Chương 40 Trong lòng hoảng hốt Chương 42 Muốn phạm tội Chương 44 Bản năng sinh lý Chương 46 Không hơn Chương 48 Dập nóng Chương 50 Trở ngại tâm lí Giới thiệu truyện Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi! - Tác giả Tiểu Thiên Thiên Truyện được đăng trên Nghiêm cấm sao chép đăng lại Đường Húc Nghiêu vừa có vẻ ngoài điển trai, gia thế lại tốt, tương lai sáng ngời, còn đang là Tổng giám đốc công như anh có vô số phụ nữ theo đuổi, ai ai cũng ngóng chờ xem rùa vàng này sẽ rơi vào tay ai, không ngờ anh lại mập mờ cùng một thiếu nữ tên Hạ Hải Dụ Cuộc tình của hai người bắt đầu thực ngẫu nhiên, như một sự tình cờ đến bất ngờ và cũng không ai để ý, vô tình họ đã bước vào cuộc đời nhau từ lúc đầu tiên gặp mặt, cô say rượu ầm ĩ, la hét người có tiền đều không phải là thứ gì tốt cả! Kết quả cô sai lầm rồi, cái giá phải trả là bị anh ta cướp đi nụ hôn đầu, hơn nữa còn là hôn lưỡi a a a! Review truyện Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi! Truyện cùng chuyên mục Đọc nhiều Truyện hay Miệng giữ nguyên hình chữ “A”, Hạ Hải Dụ trợn mắt há hốc mồm, trước mắt là một màn ảnh đặc sắc sinh hương, người phụ nữ như rắn nước quấn lấy thân người đàn ông, hai đai đeo trên váy an toàn chảy xuống đất, trước ngực cao vút miêu tả sinh động, áo sơ mi của người đàn ông thì hoàn toàn cởi bỏ, lộ ra một tấm lưng tinh tráng không mất cảm mĩ, một tay vong quanh eo người phụ nữ thật chặt, một tay cởi thắt lưng của mình, cô nghĩ nếu trễ hơn nửa giây, hắn tuyệt đối sẽ cởi quần!“Đáng chết!” Đường Húc Nghiêu khẽ nguyền rủa lên tiếng, thật vất vả chỗ đó khôi phục cảm giác, anh mới muốn kiểm nghiệm thử, nhưng lại bị người khác cắt đứt, anh có một loại xung động muốn đem người đang thét chói tai bầm thây vạn mẽ, ánh mắt như muốn giết người bắn tới Hải Dụ đón nhận tầm mắt, hừ, quả nhiên là anh ta!Bốn mắt nhìn nhau, trong không khí bốc cháy tia lửa xẹt xẹt, Hạ Hải Dụ chợt khẽ run rẩy, theo bản năng sẽ phải lui về phía sau, nhưng vừa nghĩ, không đúng nha, không mặt mũi gặp người phải là anh mới đúng, ban ngày liền động dục, đơn giản là cầm thú! Hơn nữa còn ở nơi như thế này! Cần phải đem anh ta giam lại! Tránh cho thương tích phong hóa!“Đường thiếu gia, anh nhìn cô ta làm gì, nhìn người ta còn chưa đủ sao?” Người phụ nữ chưa thỏa mãn dục vọng không cam lòng bị bỏ quên, đôi môi đỏ chót chu Hải Dụ da gà vẩy đầy đất, người đàn bà như vậy anh ta cũng ăn được?!Đường Húc Nghiêu nháy mắt cũng không thèm, đem phản ứng của Hạ Hải Dụ toàn bộ nhìn ở trong mắt, xem ra cô đối với ánh mắt của anh có ý kiến? Làm ơn đi, nếu không phải một cước kia của cô quá ác, anh cũng không phải bụng đói ăn quàng như vậy!“Đi!” Môi mỏng bật ra một chữ, nghe không ra cảm Hải Dụ sửng sốt, người đàn bà đối cô nở một nụ cười chiến thắng, tiểu nha đầu, muốn phá hư chuyện tốt của tôi, nghĩ giỏi lắm!“Đi thì đi, ai thèm ở đây xem các người bán thịt ’a” Hạ Hải Dụ bĩu môi, xoay người muốn đi.“Đứng lại! Không phải là bảo cô đi!” Đường Húc Nghiêu nheo lại mắt.“Không phải tôi thì ai?!” Hạ Hải Dụ không giải thích được, liếc mắt nhìn khuôn mặt người đàn bà nhân kia vặn vẹo bừng tỉnh hiểu ra.“Đường thiếu gia......” người đàn bà nhân cố gắng làm nũng, cố gắng vãn hồi tâm ý người đàn ông, đồng thời ánh mắt quét về phía Hạ Hải Dụ đầy vẻ oán Húc Nghiêu cười cười, từ trong túi móc ra một chiếc thẻ vàng nhét vào tay ngườ đàn bà, “cưng yêu, áo lót Chanel số lượng hạn chế hôm nay đưa ra thị trường, không nhanh mua sẽ bị bán sạch đấy!”“Ghét, người ta mua cái đó còn không phải là muốn mặc cho Đường thiếu gia nhìn!” Người đàn bà vừa nói, vừa cười nhận lấy thẻ vàng, sau đó ưỡn ngực rời hoa sân thượng chỉ còn lại hai người bọn họ, không khí có chút tế nhị, Hạ Hải Dụ lại thấy Đường Húc Nghiêu từng bước tới gần, cô không nhịn được tim đập có chút nhanh, “Anh...... Anh đừng có tới đây!”Khóe miệng anh chứa đựng ý cười, tới gần hơn, không có mặc quần áo lồng ngực dấn tới trước mặt Hải Dụ gương mặt đỏ lên,, gặp quỷ, cô cư nhiên cảm thấy anh ta như vậy rất gợi cảm!“Cô rất sợ tôi?!” Thanh âm khàn khàn mê người xuyên qua tai cô, mang đến một cỗ tê dại.“Sợ a, tôi sợ anh có Aids, sẽ lây bệnh!”Aids?!Lây bệnh?!Đường Húc Nghiêu nhíu mày, đáy mắt thoáng qua một tia nguy hiểm, bất ngờ bắt lấy tay cô, “Cô không nói tôi cũng quên mất, tìm những người đàn bà kia quả thật có chút nguy hiểm, cho nên tôi đổi ý —— do cô thay thế vậy!”

tổng giám đốc tôi sai rồi